Tôi nghĩ chúng ta trước khi quyết định gắn bó cuộc đời mình với một ai thì nên sống độc thân một khoảng thời gian đủ dài. Có thể 1 năm, 3 năm hoặc lâu hơn nữa. Khoảng thời gian sống độc thân đó là lúc thử thách bản thân, một mình một ngựa làm tất cả mọi việc, tự mình chống chọi với những áp lực, những nỗi buồn nhàm chán trong cuộc sống cá nhân và học cách yêu mình, yêu người, yêu đời hơn.
Tôi thấy hầu hết những mối tình đều đi vào dang dở bởi vì cả hai chưa ai sẵn sàng cho một cuộc sống có một “người dưng” bên cạnh. Chính vì độc thân chưa đủ lâu nên chưa biết cách tự làm cuộc sống chính mình hạnh phúc thì làm sao có thể làm một nửa kia vui được? Nên độc thân là một trải nghiệm mà ai cũng cần phải trải qua, nếu ví von một cách lãng mạn thì nó giống như cảm giác “có đi qua những ngày nắng ta mới biết yêu quý những ngày mưa”.
Độc thân ở cái khoảng hai mươi mấy tuổi là một đặc ân. Phải trải qua khoảng thời gian khao khát tình yêu như thế này thì đến khi gặp một nửa kia chúng ta mới biết cách trân trọng. Tình yêu thường đổ vỡ vì một trong hai bên chưa học được cách trân trọng nhau. Kẻ ở trong cuộc thì nhàm chán, người ở ngoài lại thèm khát. Thế nên chỉ cần một phút giây nổi nóng, một lần lơ là coi như tình yêu đổ vỡ.
Trải qua chuỗi những ngày độc thân chúng ta biết cách yêu bản thân mình hơn ai hết. Chưa có tình yêu chúng ta vẫn “vận hành” mọi thứ để làm cuộc sống tốt lên. Chúng ta tập trung hơn trong công việc, chúng ta tự đặt ra những kỉ luật mới cho bản thân, chúng ta lên kế hoạch đi đây đó, chúng ta dành thời gian mà kẻ đang yêu lo chuyện nắm tay để tìm hiểu thêm những thứ hay ho ngoài đời…Chẳng cần biết nửa kia ngày nào mới chạm mặt, chúng ta chỉ cần làm những thứ để hoàn thiện bản thân mình hơn, đủ chín chắn trước khi đón nhận thêm một bàn tay lạ.
Những kẻ độc thân biết cách “vận hành” như thế là những kẻ đang học cách trưởng thành. Họ vẫn khát khao tình yêu nhưng vẫn luôn biết làm bản thân hạnh phúc trong những ngày dài cô quạnh. Họ như những con chiến mã cô độc trên hành trình dài chưa biết đến lúc nào mới có người chung lối, nhưng điều đó không khiến họ lo sợ.
Đến một khi chúng ta cảm thấy cuộc sống độc thân có thể làm mình hạnh phúc thì cũng chính là lúc chúng ta đã sẵn sàng gắn bó thêm một người.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét